Tàm Đậu Đại Táo ở bên ngoài khách trọ trong coi, đáp lời lẫn nhau: “Ta mới vừa nói tìm chỗ nào tốt để đậu xe ngựa, Tào công tử còn không cho, hôm nay thấy thiếu gia tức giận quá chừng, không biết công tử có thể dỗ được người về nhà không.” 
Đại Táo ngáp một cái, cũng không lo lắng gì nhiều: “Thiếu gia chúng ta mà ngươi còn không biết sao, chỉ nghe lời Tào công tử, ngươi nhìn, ra rồi kìa.” 
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Lý Ngoan không tình nguyện bị Tào Ý dắt, trên mặt có chút đỏ, khóe miệng còn muốn cong lên nhưng bị hắn cố nhịn xuống, ra vẻ nghiêm túc với Đại Táo Tàm Đậu: “Nhìn cái gì, ta còn đang tức giận, về nhà.” 
Tàm Đậu Đại Táo liếc mắt nhìn nhau, hiểu rõ “Ồ” một tiếng, bị dỗ dành rồi nè. 
Lý Ngoan thẹn quá hóa giận, nhe răng trợn mắt, chui vào trong xe không lên tiếng nữa. Xe ngựa hướng về nhà, đi kèm tiếng bánh xe ma sát với mặt đường, mơ hồ nghe ra được tiếng động trong xe truyền ra, Tàm Đậu Đại Táo mặt đỏ tai hồng, chỉ coi mình là người điếc, vừa về Lý gia, Lý Ngoan liền dặn dò bọn họ nghỉ ngơi đi không cần hầu hạ, ngày mai cũng không cần gọi sớm, chờ ở bên ngoài là được. 
Người vừa đi, Lý Ngoan cũng không nhịn được nữa, nhìn bốn phía xung quanh, thấy không có người đi qua, vội vàng đẩy Tào Ý lên tường hôn y. 
Lưng Tào Ý đụng vào tường, đau đớn rên lên một tiếng, cằm bị Lý Ngoan giữ lấy, bị ép chịu đựng nụ hôn không có quy luật như chó gặm của hắn, vừa bực mình vừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hi/1189016/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.