Hạ Minh quả thật là khách quý, Lý Ngoan không dám sơ sẩy, lúc này tâm tư cũng thu lại, mang theo Tào Ý đi về phía tiền sảnh.
Chỉ thấy công tử họ Hạ kia thân mặc cẩm y, không thấy chút nào dáng vẻ câu nệ khi đến nhà người khác làm khách, thị vệ bên cạnh tay cầm đao to, mắt nhìn thẳng đứng phía sau hắn. Đám hạ nhân nha hoàn đứng bên cạnh hầu hạ mặt đầy sợ hãi, chưa từng thấy tình huống như vậy.
Lý Ngoan người chưa đến tiếng đã tới trước, Hạ Minh quay người nở nụ cười, trêu ghẹo nói: “Lý nhị, sao giờ ngươi mới đến? Chẳng lẽ mặt trời mọc ba sào còn chui trong chăn, ôm giường không chịu dậy.”
Lý Ngoan bị hắn trêu chọc cũng không xấu hổ, đối với thị vệ mang đao kia ngoảnh mặt làm ngơ, nhào tới cùng Hạ Minh đùa giỡn trêu chọc rất là quen thuộc. Hạ Minh lướt qua vai Lý Ngoan, hơi gật đầu với Tào Ý, xem như chào hỏi, Lưu Châu không có lệnh giới nghiêm, đêm đó một đám người bọn họ chơi đến giờ tý mới tận hứng, vẫn may nhờ có Tào Ý an bài mới có mặt mũi về nhà.
Tào Ý săn sóc chu đáo, đúng mực, Hạ Minh đối với y ấn tượng sâu đậm, hôm nay đặc biệt đến nhà bái phỏng, có chuyện muốn ủy thác.
Hạ Minh không đề cập tới, Lý Ngoan cũng không hỏi, chỉ coi như hắn thật sự tìm tới chơi, lúc này tìm người chuẩn bị xe ngựa, nói dẫn hắn đi diêm trường nhìn người ta phơi muối.
Tào Ý một đường tiếp khách, nếu như Hạ Minh có chỗ không hiểu, y liền lên tiếng giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hi/1189014/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.