“Đừng nghĩ đến chuyện giở trò. Dù cô có dùng bất cứ thủ đoạn gì thì cuộc hôn nhân này cũng nhất định sẽ chấm dứt!”
Tay đút túi quần, anh ta cất giọng gắt lên với cô. So với một người chật vật toàn thân đau nhức chẳng mấy chỗ lành lặn là cô thì trông anh ta bây giờ thật cao lãnh và sang trọng.
“…”
Điềm Nhiên yếu ớt nở một nụ cười giễu cợt mang theo sự trào phúng.
Bàn tay cô run rẩy, nặng nề đưa về phía tờ giấy trắng chói mắt ở ngay trước mặt.
Giấy trắng mực đen rất rõ ràng, ba từ Đơn ly hôn in to nằm ngay ở vị trí bắt mắt nhất, đánh thẳng vào tâm trí của cô.
Thì ra không phải là anh ta tự do tự tại quá lâu mà quên mất tờ giấy kết hôn, danh nghĩa vợ chồng hợp pháp buộc chặt giữa hai người. Anh ta… vẫn nhớ rất rõ chỉ là trong tim đã có người khác, anh ta hoàn toàn không đặt cô vào mắt.
Thật là quê mùa cho cô khi nãy còn nhắc nhở anh ta về danh nghĩa vợ chồng. Nhìn mà xem, anh ta còn tâm lý tới nỗi chuẩn bị sẵn đơn ly hôn và ký luôn vào giấy không biết từ lúc nào để chờ cô rồi.
Chữ viết của anh ta hữu lực, cẩn thận múa lượn trông thật kiểu cách và sang trọng nằm ở một góc của tờ giấy. Góc bên kia vẫn còn trống, mọi thứ đều đầy đủ tất cả chỉ thiếu mỗi…
Chỉ còn thiếu mỗi chữ ký của cô nữa thôi là xong rồi.
Anh ta lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hay-khong-xung-/3471218/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.