Thời Xuân Thu, có một người tên Đông Quách tiên sinh đi tới nước Trung Sơn.
Một buổi sớm, ông đang tập tễnh dắt con lừa thồ sách đi trên đường, bỗng có một con chó sói chạy tới trước mặt, vươn cái cổ dài đáng thương nhìn Đông Quách tiên sinh, khẩn cầu ông:
– Tiên sinh, tôi giờ đang bị Triệu Giản Tử đuổi theo, mắt đã nhìn thấy cái chết. Nếu ngài giấu tôi vào cái túi này, cứu sống tôi, ân đức của ngài, nhớ ơn cứu mạng, nhất định tôi sẽ báo đáp.
Đông Quách tiên sinh nói:
– A, a! Ta giấu ngươi, Triệu Giản Tử mà nổi giận thì ta mang tội chết, ông ta là Tướng quốc nước Triệu. Đến lúc đó, mạng ta còn không giữ được, sao có thể giữ được mạng nhà ngươi? Sao còn chờ được ngươi đền ơn? Chẳng qua, giờ thấy ngươi đáng thương nên ta dù có gặp nguy cũng không thể từ chối.
Nói xong, ông bỏ sách trong túi ra, cho con sói vào trong túi, chỉ sợ hở cái miệng, cái đuôi ra ngoài, che che đậy đậy mãi mới xong. Sau đó buộc cái túi lại, đưa lên lưng lừa, để con lừa đứng bên đường.
Một lát sau, Triệu Giản Tử cùng đám quân lính kéo tới, ông ta thấy con sói đột nhiên biến mất sinh nghi, tức giận rút kiếm, chém vào thành xe, nhìn Đông Quách tiên sinh, mắng:
– Kẻ nào che giấu hướng chạy của con sói sẽ như cái xe này!
Đông Quách tiên sinh quỳ xuống, nói:
– Buổi sớm tôi bị lạc đường, sao có thể biết được tung tích của con sói? Ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-danh-mot-dem-bay-lan-lang/3192048/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.