Edit + Beta: Shim
Lang nói với trường học, Đông Quách tiên sinh bị cảm nặng không thể xuống giường, phải nghỉ ngơi hai ngày. Mà Lang tiên sinh phải chăm sóc vị tiên sinh nào đó cho nên cũng không lên lớp.
Thế là học trò được dịp nghỉ hiếm có.
Về phần vị tiên sinh bị cảm không dậy nổi kia thực hư thế nào, chỉ trời biết, đất biết, một mình hắn biết.
Thư sinh mơ mơ hồ hồ, ý thức phiêu đãng trên không trung.
Trước mặt y có một người, bạch y như tuyết, cẩm phục hoa quan, thật là cao quý thanh lãnh.
“Sao hắn có thể đối xử với ngươi như thế?” Thư sinh nghe người nọ hỏi.
Y nghi hoặc nhìn, gã tức giận nói: “Ngươi là ân nhân cứu mạng của ta. Ta vốn phải bảo hộ ngươi, nhưng vì trốn tránh kim sí điểu nên ta không thể không trở về Đông Hải. Ai ngờ tên lang yêu kia lại làm ra cái chuyện đáng giận như vậy! Ta sẽ tìm hắn tính sổ.”
Thư sinh vẫn mơ mơ màng màng. Ở trong không gian trắng xóa, y không biết đối phương là ai nhưng lại nghe thấy gã nói muốn tìm lang tính sổ. Yêu quái kia tự xưng là Lang vương, dĩ nhiên pháp lực phi phàm. Ngộ nhỡ người trước mặt không đánh nổi hắn, bị một hơi nuốt vào bụng thì làm sao?
“Chớ làm vậy!” Y vội vàng khuyên bảo người nọ.
“Hà cớ gì ngươi phải bảo vệ hắn? Hắn đã gây ra chuyện quá đáng với ngươi, hại ngươi nằm trên giường không dậy nổi.”
“Ta, ta sợ ngươi không đánh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-danh-mot-dem-bay-lan-lang/3192038/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.