Quý Đằng cảm thấy đám người này chắc không đưa ra quyết định được liền đâu, ngẫm lại thì lão quản gia cũng là một kẻ tận trung, tuy rằng đối tượng mà ổng tận trung không phải mình, nhưng vẫn không đáng để làm khó ổng, bèn ngỏ lời: “Các ngươi chớ bận lòng, khỏi cần theo dõi ta làm gì, ta chẳng chạy đi đâu đâu.” Rồi quay sang nói với lão quản gia: “Nếu ông vẫn không yên tâm, thì cứ việc khóa cổng nhốt ta lại, không sao hết.”
Quý Đằng cân nhắc trong chốc lát, bức tường phía sau khu nhà mình cao chưa tới một thước, có khóa cổng cũng vô dụng, mới lại đề xuất: “Hay là, đắp thêm tường bao cho cao lên đi? Cửa sau cũng lỏng lẻo lắm rồi, đổi sang cái mới luôn cho chắc, cửa sổ thư phòng hỏng mất một cánh rồi, chốt không chặt, với cả bức tường gạch thô bên mé trái nữa, đập bỏ rồi dùng gạch nung xây lại nhé?”
Lão quản gia ráng nặn ra một nụ cười méo xệch: “Nhị gia, có phải cậu đang tính nhân tiện sửa nhà luôn đúng không?”
Ông ta lệnh cho đám người hầu lui xuống, rồi mới quay sang nói với Quý Đằng: “Nhị gia, tôi biết trước giờ cậu vẫn luôn là người rất giữ chữ tín, nên thôi không cần khóa lại đâu. Nhị gia, cậu cứ an tâm mà nghỉ ngơi, cơm nước lát nữa tôi sẽ sai người đưa tới, cậu cần gì cứ dặn một tiếng là được.”
Quý Đằng gật lấy gật để, rồi khép kín cổng khu nhà, rốt cục cũng gạt bỏ được những xô bồ ồn ã ra ngoài. Lúc xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xui-xeo-kheo-chang-ai-hon/2568034/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.