Tổng tư hình nhìn về phía Hình Tu, giây phút này trông hắn còn xúc động hơn cả Quý Đằng.
Khoảnh khắc này, sao quen quá đỗi.
Phương pháp duy nhất ấy chính là, lọc chữ ra khỏi hồn phách để lấy lại tiếng Âm Dương Đạo. Chỉ có hồn phách thuần túy, không chứa tạp chất hay bất cứ thứ gì thừa thãi, mới có thể bóc tách tiếng Âm Dương Đạo ra một cách chính xác.
Nghiền xương khử máu, rút lấy linh hồn, thì mới lọc chữ ra được.
Đôi lời giải thích ngắn gọn của Vu Nhiên, đủ để đả kích Mộc Tư Lý dữ dội.
Quá trình này gần như y hệt với việc xử phạt linh hồn phạm trọng tội, nỗi thống khổ mà nó mang lại, với tư cách là tư hình của Khởi La Huyền Hoàng, Mộc Tư Lý làm sao mà không hiểu được.
Hắn đứng chôn chân tại chỗ, câm nín trố mắt nhìn quân thượng và Vu Nhiên.
Muốn khôi phục tiếng Âm Dương Đạo, Hình Tu buộc phải tự mình động thủ.
“Chuẩn bị xong chưa?” Hình Tu hỏi.
Vu Nhiên ngồi xếp bằng gật đầu, tỏ ý có thể bắt đầu rồi.
Hai tay Hình Tu đặt lên vai Vu Nhiên, luồng pháp lực mãnh liệt cuộn trào trong lòng bàn tay, khe khẽ rít gào, song lại không lập tức phát động.
Vu Nhiên dường như cảm ứng được, đột ngột mở choàng mắt ra, nói với Hình Tu: “Quân thượng, thần tự biết sau khi linh hồn bị lọc chữ, hết thảy những gì thuộc về thần của hiện tại đều sẽ không tồn tại nữa, thần vẫn còn vài câu mong được giãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xui-xeo-kheo-chang-ai-hon/2568024/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.