Công tác của Ngôn Tư Diễn rất đơn giản, đơn giản đến mức một đứa trẻ cũng có thể làm, đó là ngoan ngoãn ngồi trước bàn làm việc của mình, nhìn Hàn Dương gõ bàn phím cạch cạch, nhìn Hàn Dương nhận điện thoại, xem anh ra ra vào vào phòng làm việc, cậu có thể khẳng định, cho dù hiện tại trước mặt cậu bày một quyển “Playboy” cũng sẽ chẳng có ai quản.
Cả một buổi sáng, Ngôn Tư Diễn chỉ ngồi ngu người ra, tuy rằng trước mặt có đặt máy tính, nhưng cậu cũng không dám dùng, vụ trộm rau củ xui xẻo kia cậu thể nghiệm một lần là đủ rồi, tuy rằng cảm giác lần đó cũng chỉ ngang với việc đâm vào ma quỷ, nhưng mà con người luôn có tật xấu, cảm giác tiêu tiền luôn hơn là không tiêu, cũng không biết có phải do tiền kích thích không.
“Này, cậu muốn ăn không?” Hàn Dương cầm hai quả táo đã được rửa sạch bước vào, về chuyện táo từ đâu ra, có thể xem xem tầng dưới có bao nhiêu phụ nữ chưa kết hôn.
Ngôn Tư Diễn gập quyển sách “100 chiêu tuyệt kỹ của ông chủ thành công”, gật đầu, cậu từ trước tới nay chưa bao giờ cự tuyệt đồ ăn miễn phí.
Ném quả táo cho Ngôn Tư Diễn, Hàn Dương ngồi xuống nơi bàn làm việc của mình: “Vậy, cậu đã quen việc chưa?”
Động tác chuẩn bị cắn táo của Ngôn Tư Diễn khựng lại một chút, ngồi ở chỗ này ngây người nửa ngày, quen hay không có gì khác biệt? Gật gật đầu: “Cũng tạm.” Cúi đầu cắn một miếng: “Răng rắc!” Động tác của cậu khựng lại, việc ghê tởm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xui-xeo-chia-tay-di/1401559/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.