“Mẹ, con ngốc nghếch lắm sao?”
Ngồi ở một bên, Lâm phu nhân đang uống trà chiều hơi sửng sốt, quay đầu lại nhìn cô con dâu mới cưới đang ngồi trên xích đu ngẩn người nhìn trời xanh mây trắng, giọng ôn hòa hỏi “Ai nói con ngốc? Là Tử Kiệt sao?”
A Phương nhướng mày, trầm mặc không nói.
“Nó không cố ý đâu.” Lâm phu nhân khẽ mỉm cười, nói chuyện giúp con trai.
“Nếu như anh ấy không coi con là ngốc nghếch, tại sao đều không nói cho con biết?” Cô kéo tầm mắt trở về, nhìn người mẹ chồng thương cô từ nhỏ đến lớn, vẻ mặt mịt mờ không hiểu.
“Không nói với con chuyện gì?” Lâm phu nhân nghe vậy hơi sửng sốt, thật may đã sớm quen với phương thức nói chuyện của con nhóc này, cho nên biết phải hỏi rõ ràng như thế nào.
“Thì là mấy chuyện gần đây nha” A Phương chợt nhảy xuống cái xích đu, đi đến ngồi xuống bên người mẹ chồng, phiền não nói: “Anh ấy nói bây giờ bên ngoài rất nguy hiểm, con cũng hiểu được. Nhưng rốt cuộc tình huống là như thế nào? Chuyện tiến triển đã đến đâu? Người phá hỏng linh kiện trên máy bay là ai? Tra ra được chưa? Dù sao anh ấy cũng phải cho con biết rõ chứ? Nhưng một chút anh ấy cũng không chịu tiết lộ, cái miệng cứng như cái vỏ trai vậy, mỗi lần con hỏi tới, anh ấy sẽ chuyển sang đề tài khác ngay. Con mỗi ngày đều lo lắng muốn chết, nhưng anh ấy không nói vẫn hoàn không nói, thật là tức muốn chết mà.”
“Ách…… Cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xui-toi-ba-doi-moi-gap-anh/2256260/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.