Dịch: Qing Qing
Hôm nay là ngày giỗ của mẹ Lục Ninh Chu, Ngụy Miên.
Xuất phát từ một vài nguyên nhân không thể nói, Lục Phong Hành không chôn cất người vợ đã mất của mình ở mộ viên của bang hội mà thu xếp chôn cất trong một hoa viên tư nhân yên tĩnh vùng ngoại thành.
Mùa hè nhiều mưa, hôm nay lại đặc biệt nắng ráo tươi sáng, lại có bầu không khí yên ả lạ thường.
Mỗi năm đến ngày này Lục Ninh Chu đều cùng Lục Phong Hành tế bái Ngụy Miên, năm nay lại chỉ còn lại một mình Lục Ninh Chu lái xe về phía trước. Vì bố anh cũng đã vĩnh viễn nằm lại nơi đó, cùng ngủ say với người vợ thân yêu, xa cách suốt mấy chục năm, tình cảm vẫn chẳng hề muộn màng.
Làn gió trưa thổi qua biến hoa viên màu tím thành từng mảnh gợn sóng, Lục Ninh Chu mặc áo sơmi quần tây đơn giản, ống tay áo được vén lên, anh khom người đặt bó hoa tươi trước mộ hai vị phụ huynh, sau đó đứng dậy lẳng lặng nhìn tấm bia đá.
Anh tỉ mỉ kể lại, kỹ càng về những chuyện xảy ra trong tập đoàn và bang hội suốt nửa năm nay cho Lục Phong Hành nghe, thái độ vô cùng cung kính, như thể Lục Phong Hành vẫn còn đây, vẫn ở chung cùng anh. Người ngoài có lẽ sẽ cảm giác anh đã thiếu đi tình cảm ấm ấp phụ từ tử hiếu, nhưng Lục Ninh Chu lại biết rõ mình được bố ủy thác bao nhiêu kỳ vọng, và anh đang rất hưởng thụ cảm giác này.
Sau khi nói xong mọi chuyện, Lục Ninh Chu chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuc-xac/108258/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.