Dịch: Qing Qing
Hành trình hôm đấy kết thúc một cách rất vội vàng.
Bên trong suối nước nóng, khi Mục Thiên vẫn còn đang đấu tranh tư tưởng thì người trước mặt lại đột nhiên đứng thẳng dậy, trực tiếp đi ra chỗ khác tránh xa hắn rồi khoác áo tắm đi ra ngoài.
Mục Thiên sững sờ nhìn đôi bàn tay của mình, cảm xúc mềm mại kia dường nhự vẫn còn lưu lại trên ngón tay hắn.
Hắn không hề có cảm giác gì với chuyện đã xảy ra, nhưng với tình cảm đã đặt lên một người suốt bao nhiêu năm nay thì không ai có thể hiểu rõ thiếu gia của hắn hơn hắn cả. Mục Thiên cảm thấy Lục Ninh Chu tức giận rồi.
Hắn nhẹ nhàng vân vê ngón tay, rồi lập tức đứng lên sửa soạn lại bản thân sau đó lập tức đuổi theo bóng lưng của thiếu gia.
Bước chân Lục Ninh Chu cực kỳ nhanh, Mục Thiên thì theo sát bên phải phía sau anh, lo lắng nhìn một bên gò má của anh, trong lòng có hàng vạn suy nghĩ khác nhau. Là do công việc không thuận lợi hay là do bản thân mình lúc nãy không khống chế tốt lực bàn tay khiến cho anh cảm thấy đau?
Hắn ở một bên hoang mang suy nghĩ, trong nháy mắt Lục Ninh Chu ở đằng trước đã ngồi vào chiếc xe mà tài xế vừa mới lái tới. Khi hắn nhấc chân lên định bước vào trong xe thì có một cỗ sức mạnh đóng sầm cửa xe lại.
Lục Ninh Chu hạ cửa kính xe xuống, không thèm nhìn tới gương mặt hoảng hốt lo sợ của hắn mà nói: "Chuyện tiếp theo cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuc-xac/108251/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.