Tiêu nghĩ, y biết phải đi đâu để tìm thấy bé xúc tu của mình.
Có lẽ là ở hang động ban đầu của bé xúc tu.
Có lẽ là ở địa bàn của một thú xúc tu khác.
Có lẽ là ở bên cạnh một nhân loại nào đó.
Đương nhiên, cũng có thể là lang thang bên ngoài giống như lúc này.
Y chứng kiến bé xúc tu mình cẩn thận bảo vệ đang trèo lên mỏm đá, một việc phải nói là vô cùng khó khăn với thú xúc tu.
Động tác của bé xúc tu chẳng có chút sức lực, đúng là hiện tượng mềm nhũn người sau khi làm.
— Hắn còn chưa kịp phục hồi.
Nếu vậy, tại sao còn muốn tha cơ thể yếu ớt đi lung tung khắp nơi?
Đôi mắt Tiêu chất chức một cảm xúc khó tả, khiến chú chim nhỏ đang đậu bên cạnh y vội vã đổi sang một cành cây khác.
Không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, Tiêu không trực tiếp đi bắt Ekko. Y đứng ở một nơi bí mật gần đó, lẳng lặng theo dõi dáng vẻ giãy dụa trong khe đá của Ekko.
Tiêu rất thích Ekko, xét theo đủ loại góc độ.
Dù có nói thế nào, trong khoảng thời gian này y đều đã tận tâm tạo dựng một hoàn cảnh phù hợp với thú xúc tu cho Ekko.
Hang động, rừng rậm.
Thậm chí y còn không tính tới chuyện đưa Ekko đi, bởi khu rừng già này là nhà của Ekko, là nơi Ekko sinh ra và lớn lên.
Nơi đây không phải nhà của Tiêu, nhưng y vẫn ở lại vì Ekko.
Tiêu nói không sai, có đôi khi y còn hiểu Ekko hơn chính Ekko.
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuc-tu-ekko-va-nhan-loai-cong-bien-thai-cua-han/8576/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.