Tình cổ chẳng phải do nàng hạ sao? Nếu nàng không hạ tình cổ, Tiêu Cảnh Diệp cũng sẽ chẳng tuyệt tình như thế.
【Hạ tình cổ cũng đâu phải vì muốn hại hắn! Chỉ là quá yêu thôi!】
【Fan nữ chính đừng vội, hôm nay là ngày c.h.ế.t của cô ta đó!】
【Xem nữ chính đã ngứa mắt từ lâu, cuối cùng cũng tới lúc đền tội, để đế vương độc sủng một mình là tốt rồi!】
【Độc sủng cái mồ mả nhà ngươi ấy! Đây rõ ràng là kế của Chúc Xuất Vân, nữ chính c.h.ế.t rồi, nam chính chính là người tiếp theo đó!】
【Fan nữ phụ đừng có mơ! G.i.ế.c một con tiện tỳ không đủ, còn muốn mưu phản g.i.ế.c vua nữa sao?】
【Thật tưởng bỏ chút độc là Tê Xuyên sẽ nghe nàng ta hết sao?】
Xin lỗi nhé, Tê Xuyên bây giờ đã quy thuận hoàng đế rồi, chút t.h.u.ố.c độc đó chẳng là gì cả.
【Ờ... tuy là vậy, nhưng Tê Xuyên đâu có nói Chúc Xuất Vân vẫn còn sống, các người thật nghĩ hắn phản bội rồi à?】
Đúng thế, rõ ràng Tê Xuyên vẫn nghe lời Chúc Xuất Vân, cứ chờ xem tên nam chính vô tình kia c.h.ế.t thế nào đi.
Đạn mạc náo nhiệt, ta chỉ lướt qua vài câu rồi không để ý nữa.
Ta chọn một gác lầu dễ nhìn nhất, từ xa quan sát mọi động tĩnh trên cao đài.
Chỉ nghe một tiếng hạ lệnh từ đế vương, Tê Xuyên trong y bào gấm thêu bắt đầu màn diễn của hắn.
Dân chúng chỉ thấy hắn miệng lẩm nhẩm chú ngữ gì đó.
Rõ ràng bầu trời quang đãng không một gợn mây, nhưng ai nấy đều không khỏi sởn da gà.
Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-van/4794827/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.