Tổng cộng mười hai gã sát thủ đồng loạt xông lên, mũi kiếm lóe sáng như xérách không khí xuyên tới, đáy mắt tràn đầy sự khinh thường.
Lăng Tử Yên nhếch môi cười nhạt, thân thủ cực nhanh né từng đường kiếm,thoạt nhìn mỗi đường kiếm kia đều chứa vô tận sát khí cùng nội lực songkhi sắp chạm vào người nàng thì đều giống như đâm vào bông vải, không có chút sức lực. Mà nàng vẫn một mực mỉm cười, ung dung như đang dạo chơi.
Đám sát thủ cũng không phải kẻ ngốc, nhanh chóng nhận rabọn hắn đang bị nàng đùa bỡn sắc mặt không khỏi xanh đỏ luân phiên. Song đám sát thủ bỗng liếc nhau một cái, kiếm chiêu lập tức thay đổi.
Lăng Tử Yên giữ vững tươi cười, trong lòng càng cao hứng, nguyên lai còn cóthể sử dụng kiếm trận. Nàng liếc cẩm y nam tử kia một cái, người nàythân phận xem ra không thấp, nếu không làm sao có thể huy động cao thủnhư vậy đến giết!
“ Chịu chết đi!” Đát sát thủ hô lên, hiển nhiên thập nhị tinh tú sát trận đã bày xong.
Lăng Tử Yên nhàn nhạt tươi cười, đáy mắt một tia hoảng sợ cũng không có, bàn tay thon nhỏ trắng nõn chậm chạp đưa lên hông nắm chặt lấy chuôi kiếmđã được vải bọc lại, phượng mâu lóe sáng.
Tức thì, kiếm rakhỏi vỏ, dưới ánh dương quang càng thêm nổi bật. Đám sát thủ ngây ngẩnnhìn kiếm, chưa kịp định hình đã phun ra máu tươi, ngã xuống đất.
Lăng Tử Yên nhanh như chớp tra kiếm lại vào vỏ, môi anh đào chậc chậc haitiếng: “ Thật vô dụng.” Vốn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-thien-ha-phi-phuong-nghich-thien/2409977/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.