Đầu thạch vấn lộ (8) – Phương Hoành Tà là hy vọng cuối cùng của Trang Triều. 
Đã không phải là trúng độc, vậy thì khả năng còn lại chỉ có một. 
Tịch Đình Vân ngẫm nghĩ một lúc, dứt khoát thả lỏng chân khí đang cố áp chế ở đan điền ra, quả nhiên, nhiệt lưu ngay lập tức xông ngược lên trên, tuần hoàn không dứt trong cơ thể. Y cố gắng chịu đựng khó chịu, đứng lên, đột nhiên thấy Hoắc Quyết nhảy từ trên trúc lâu xuống, nhàn nhã đi đến trước mặt y. 
Hoắc Quyết xõa tóc, ít đi một chút khí thế ngạo mạn đè ép người khác, nhưng lại thêm một chút âm trầm cao thâm khó dò. 
“Vương gia…” Tuy không biết vì sao hắn lại lặng im không nói lời nào, chăm chăm nhìn mình, nhưng Tịch Đình Vân vẫn nhận thấy được một tia nguy hiểm, thân thể không dấu vết lùi lại, nhưng lại bị hắn nắm lấy cổ tay, kéo vào trong lòng, bàn tay còn lại lần mò xuống nửa thân dưới của y. (wa >.<) Tịch Đình Vân trong lòng vô cùng hoảng hốt, hai vai trầm xuống, cổ tay như lươn, giãy thoát khỏi bàn tay của hắn, bước chân thuận thế trượt sang một bên. Chiêu này là Phương Hoành Tà trong lúc nhàn rỗi dạy cho y, không ngờ lại dùng trong lúc này. Hoắc Quyết thấy y giãy thoát, cũng không truy kích, thu tay lại nói: “Diễm dương xuân vô dụng với ngươi.” Tịch Đình Vân bình tĩnh lại, mặc cho Hoắc Quyết là vì mục đích gì, ít nhất hắn vẫn không có ý định giết mình, nếu không cần gì phải phí công lắt léo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-sao/1985897/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.