Bình địa phong ba (7) – Ngươi biết hung thủ giết Họa Cơ là ai sao? 
Thời gian một nén hương nháy mắt trôi qua. 
Tường truyền đến một động tĩnh rất khẽ, nếu như không phải Hoắc Quyết đột nhiên mở mắt, Tịch Đình Vân tuyệt đối không chú ý đến. Y liếc nhìn lỗ hổng trên tường một cái thì thấy bên cạnh văn sĩ áo dài đó có thêm một người. 
Người đó đeo khăn che mặt bằng sa mỏng, chỉ có thể đoán là nữ giới qua cách ăn mặc và vóc dáng. 
Tịch Đình Vân thấy có chút quen mắt, dường như đã gặp ở đâu đó rồi. 
“Ngươi khẳng định nơi này rất an toàn?” Người con gái hỏi, tiếng nói bị đè thấp một cách thận trọng, lẫn vào trong những tiếng kêu la trong phòng, rất khó phân biệt. 
“Yên tâm, bọn họ nhất định sẽ không ngờ được ta lại quay trở lại đâu, càng không nghĩ được ta lại chọn nơi này để gặp mặt ngươi. Ngươi chưa từng nghe nói, nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất sao?” Văn sĩ có lẽ cảm thấy nơi này cực kỳ an toàn, hơn nữa rất tự tin với sự dịch dung của mình, do vậy càng không để ý thay đổi giọng nói. 
Tịch Đình Vân hai mắt sáng lên, đã đoán ra được phần nào thân phận thật sự của văn sĩ này. 
Người con gái nói: “Nói ngắn gọn đi, ngươi muốn gì?” 
Văn sĩ đáp: “Một chữ thôi, tiền.” 
Người con gái hỏi: “Bao nhiêu?” 
“Năm trăm vạn lượng.” (Năm trăm vạn = năm triệu) 
“Chỉ có năm trăm ngàn lượng.” 
Văn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-sao/1985858/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.