Ba lan bất kinh (2) – Ngươi bị thương, ta rất buồn. 
Hoắc Quyết tìm một quán trọ trong trấn ngụ tạm. 
Lúc sắp vào phòng, Tịch Đình Vân thấy Hoắc Quyết vẫn đứng đằng sau nhìn mình, đành phải dừng bước, mỉm cười nói: “Tôi biết đường mà.” 
Hoắc Quyết thản nhiên nói: “Ta biết Na Phi Long trốn trong khách *** mới cố ý dẫn dụ ngươi vào đó.” 
Tịch Đình Vân há miệng, hắn thừa nhận một cách thoải mái như vậy, lại khiến cho y không biết nói gì. 
Hoắc Quyết chậm rãi mở miệng, “Ta muốn biết quan hệ giữa ngươi và Na Phi Long.” 
Tịch Đình Vân bình thản nói: “Tôi và hắn không hề quen biết.” 
Hoắc Quyết chậm rãi đáp lại một tiếng, hai mắt vẫn gắn chặt vào y. 
Tịch Đình Vân thở dài. Từ lúc bắt đầu nhìn thấy tờ giấy có vòng tròn khoanh triều đình, Huống Chiếu và Na Phi Long lại thành một nhóm, y đã biết được những ngày tháng sau này sẽ không dễ sống như trong tưởng tượng. Thân tại quan trường, sao có thể giữ cho mình mình trong sạch? Cần nhờ đến người khác, sao có thể ngay thẳng, liêm khiết? Y muốn thuận theo dòng nước, nhưng lại có người muốn y phải chèo thuyền ngược dòng. Chân nhúng bùn đen, cuối cùng không thể trong sạch. 
Y nhẹ giọng nói: “Từ lúc đến Nam Cương cho đến bây giờ, tôi mới chỉ dùng một chiêu mỹ nhân kế.” Nhưng lại khiến cho Họa Cơ rơi vào một kết cục bi thảm. 
Hoắc Quyết nhắc nhở y: “Kế kích tướng nữa.” 
Tịch Đình Vân nhớ đến việc mình cải trang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-sao/1985851/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.