Ba lan bất kinh (8) – Thiếu một cái liền tùy tiện nhét một cái khác vào. 
Trở về Nam Cương vương phủ còn cần mấy ngày đêm. Hoắc Quyết tìm áo quan tại trấn Quảng Văn để đặt di thể vương phi vào, còn mua băng tảng từ chỗ những nhà giàu tại trấn để đặt dưới thi thể, kéo dài quá trình phân hủy. 
Tịch Đình Vân vốn định thông báo tin Na Phi Long lọt lưới cho hắn, nhưng bị Dương Vũ Hi ngăn lại. 
“Trước hãy để vương gia nguôi ngoai chút đã.” Ông nói. 
Tịch Đình Vân biết ông sợ Hoắc Quyết trong lúc thiếu suy nghĩ sẽ phân thây Na Phi Long không khác gì những kẻ ở trong rừng kia, Na Phi Long dù sao cũng là một trong số thủ lĩnh lục bộ, cho dù có chết cũng phải chết cho người ta tâm phục khẩu phục, tránh những tin đồn thất thiệt. 
Bọn họ định ăn cơm xong thì khởi hành suốt đêm, ai ngờ chập choạng trời lại đột ngột đổ mưa như trút nước, cả trấn như ngập trong dòng thác, đưa mắt nhìn chỉ thấy đâu đâu cũng là ánh nước lấp loáng. 
Tịch Đình Vân nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Hoắc Quyết, thầm thở dài trong lòng. Từ sau khi nhỏ giọt nước mắt đó xong, trên khuôn mặt Hoắc Quyết không bộc lộ bất kỳ trạng thái cảm xúc nào nữa, dường như giọt nước mắt đó đã dốc hết toàn bộ nỗi thống khổ của hắn. Nhưng Tịch Đình Vân biết, đó chỉ là tưởng tượng. Nước mắt không thể tuôn hết thống khổ, càng không thể xóa bỏ oán hận cùng hối tiếc. Điều này, y đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-sao/1985842/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.