Cùng truy mãnh đả (7) – Muốn thắng bọn chúng, chỉ có liều mạng. 
Khóe miệng Hoắc Quyết cong cong, bất ngờ ném thương về phía y. 
Tịch Đình Vân đổi cầm đao sang tay trái, tay phải bắt lấy thương, lạnh giọng nói: “Còn chưa theo ta về hình bộ đầu thú!” 
Y vừa định quay đầu ngựa, liền bị Kinh trung quân cản lại. Giáo úy nói: “Nam Cương vương phạm tội âm mưu phản nghịch, xin cho phép tôi phái người hộ tống tôn giá.” 
Tịch Đình Vân lạnh lùng nói: “Đi theo sau là được.” 
“Vâng.” 
Kinh trung quân phái một đội đi trước mở đường, những người khác chia nhau bao vây trái phải và phía sau. 
Tịch Đình Vân khẽ chau mày. Dàn quân như vậy, làm sao thoát thân được đây? 
Hoắc Quyết thần thái ung dung cưỡi ngựa đi sau y, “Huynh có nhà riêng ở kinh thành không?” 
“Không có.” Kỳ thực nội quan trong cung có máu mặt xây nhà riêng ngoài Hoàng thành là chuyện thường, có điều y một thân một mình, lúc rảnh rỗi lại thích chạy đến Thiên Cơ phủ, nhà riêng có cũng chỉ để không, do vậy không bố trí. 
Hoắc Quyết hỏi: “Ngoại trừ hoàng cung, huynh ở đâu?” 
Tịch Đình Vân kinh ngạc nhìn hắn, “Nói chuyện với bằng hữu đến tối khuya thì ở lại ở phủ của bằng hữu luôn.” 
“Thiên Cơ phủ ở đâu?” Hắn hỏi. 
Tịch Đình Vân đáp: “Ở phía trước không xa.” 
“Có đi ngang qua không?” 
“Ngươi định làm gì?” Tịch Đình Vân trở nên cảnh giác. Có tiền lệ xông vào hoàng cung, y thực sự không dám xem 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuat-sao/1985756/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.