Ra khỏi Tàng Thư Các, mới phát hiện trời đang bắt đầu mưa tí tách. Nhưng cũng không ai quan tâm đến những điều này, khi được cho biết Nguỵ Vô Tiện bỏ chạy, Lam Vong Cơ đến Hàn Thất trước, vô thức, bước chân nhanh hơn một chút.
Vào đến Hàn Thất, thấy Giang Trừng cũng ở đó, Lam Vong Cơ gật đầu với hắn chào hỏi, rồi hành lễ với Lam Hi Thần, "Huynh trưởng". Sau đó trực tiếp hỏi: "Nguỵ Anh, sao rồi?"
Lam Hi Thần nói: "Vong Cơ, ngươi đừng gấp, trước hết nghe Giang công tử nói".
Giang Trừng liền kể, chiều hôm nay Nguỵ Vô Tiện không đi học, Nguỵ Vô Tiện tuy rằng cứng đầu, nhưng đa số quậy phá đều là sau giờ học, hắn gần như không chủ động trốn học, nghĩ thấy hơi kỳ lạ, nhưng lại cho rằng hắn không khoẻ, sau khi tan học đến phòng hắn thì thấy không có ai ở đó. Lại đợi một hồi, đến giờ cơm cũng không thấy người xuất hiện, sau đó đến nhà ăn cũng không thấy, hắn và Nhiếp Hoài Tang cùng các bạn học khác tìm khắp Vân Thâm Bất Tri Xứ cũng không gặp người.
Chuyện này rất kỳ quái, Nguỵ Vô Tiện nếu định biến mất một thời gian dài, nhất định sẽ nói trước với Giang Trừng, không nói gì chứng tỏ sẽ không đi đâu lâu lắm, Nguỵ Vô Tiện không phải cái loại người vô duyên vô cớ khiến người khác lo lắng, trừ phi thật sự có chuyện gì khiến hắn không muốn thông báo. Giang Trừng cảm thấy sự việc không ổn, tới tìm Trạch Vu Quân.
Lam Hi Thần nói: "Ta đã kêu môn sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981389/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.