Tính khí cương cứng giữa hai chân hắn treo ở đó thật lâu, hiện giờ lại bị Lam Vong Cơ hung hăng thao ở hậu huyệt, kích thích đến mức sắp sửa bùng nổ, rung lên từng đợt. Lam Vong Cơ đang vuốt ve đùi hắn, để lại từng dấu tay rải rác, ra sức khám phá bên trong hậu huyệt hắn, không thể quan tâm đến tính khí đáng thương kia của hắn, hắn khó chịu, liền muốn tự mình đưa tay sờ, tự mình làm cho phóng thích, Lam Vong Cơ ngăn động tác của hắn lại, túm lấy hai tay của hắn ấn lên đỉnh đầu, không cho hắn sờ.
"Lam Trạm! Ngươi làm gì vậy!" Nguỵ Vô Tiện lên tiếng phản đối, Lam Vong Cơ hình như có bất mãn, nhưng không nói gì, lại thấy y tháo mạt ngạch, trói hai tay hắn lên đỉnh đầu.
Lại doạ cho Nguỵ Vô Tiện sợ rồi, hắn cho rằng lần này Lam Vong Cơ sẽ không trói hắn, bây giờ lại trói hắn lại, kêu lên: "Lam Trạm! Rốt cuộc ngươi có chuyện cổ quái gì vậy hả!"
Lam Vong Cơ sắc mặt trầm xuống, nói: "Không cho sờ".
Nguỵ Vô Tiện không thể hiểu được, lại nói: "Ta sờ của ta mà ngươi cũng không cho? Đạo lý gì vậy".
Lam Vong Cơ lại không trả lời hắn, cúi người xuống, gặm cắn vành tai hắn, bàn tay phủ lên tính khí hắn và xoa nắn, khiến hắn bị kích thích dữ dội hơn nữa.
Nguỵ Vô Tiện hình như hơi hiểu ra, ý Lam Vong Cơ đây là, muốn tự mình làm cho hắn ư? Trước nay hắn chưa thấy qua người nào bá đạo như vậy, tiểu cũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981358/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.