Đến giờ mẹo, Lam Vong Cơ sẽ tự động tỉnh dậy, y ngủ thật là đoan đoan chính chính, Nguỵ Vô Tiện nằm ngủ trên người y, nhưng lại có thể ngủ rất là hưởng thụ.
Chỉ là Nguỵ Vô Tiện này thích chuyển động lung tung, hình như buổi tối còn tốt một chút, sáng nay càng quậy hơn, ở trên người y nhích tới nhích lui. Trên người Nguỵ Vô Tiện vẫn còn thoang thoảng mùi rượu, hoà lẫn với mùi cơ thể của Nguỵ Vô Tiện, rất là dễ ngửi, hơi có chút hấp dẫn, sáng sớm ra bị Nguỵ Vô Tiện cọ cọ như thế, cảm thấy thật sự không ổn lắm.
Nhưng với sự nhã chính và khắc chế bản thân của Lam nhị công tử, thật sự đã không làm ra bất kỳ hành động bất lịch sự nào với người đang ngủ say, y muốn ngồi dậy, để tu luyện một chút, chuẩn bị cơm sáng, rồi trở về đọc sách, chờ thêm một chút cho Nguỵ Vô Tiện tỉnh dậy, thì có thể ăn sáng ngay. Nghĩ kỹ rồi, hôn vào giữa trán người nọ một cái, vừa định đặt Nguỵ Vô Tiện xuống, để cho hắn ngủ tiếp, thì người trong lòng cứ ôm chặt lấy y, không chịu buông tay.
Lam Vong Cơ kêu một tiếng: "Nguỵ Anh". Nhưng người nọ không hề nhúc nhích cục cựa, Lam Vong Cơ xoa xoa thắt lưng của hắn, bất đắc dĩ hỏi: "Khi nào thì tỉnh?"
Nguỵ Vô Tiện cảm thấy ngứa ngáy, không nhịn được, bật cười ra tiếng, "Ngứa, á!" giọng nói bị xoa đến mềm ra, cười nói: "Ta tỉnh trước ngươi, thấy ngươi còn ngủ, nên muốn nằm thêm một chút". Cho nên hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981308/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.