Lý Thanh Viên chỉ cảm thấy hai thiếu niên này đáng yêu, tình cảm thuần khiết, nhưng lại khiến người ta hâm mộ. Nàng cười một chút, dựa vào cửa, thở một hơi thật dài, nói: "Đệ đệ của ta, người cũng như tên, thật sự là người rất đáng ghét, tính tình nóng nảy, đầu óc lại đơn giản, cha ta không có cách nào đành phải giao cả gia tộc cho ta. Y mê chơi thích gây chuyện, nếu tiền có thể giải quyết được ta đều đưa cho y, còn mẹ kế, ta cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở, dù sao một gia tộc lớn như thế, yên ổn là quan trọng nhất. Nhưng mà...." Nói đến đây, trong mắt nàng chợt hiện lên một tia phẫn nộ, "Có một hôm ta trở về sớm một chút, định đưa Trường Sinh một ít thuốc, khuyên hắn dọn chỗ ở, kết quả nhìn thấy Lý Đào Duyên từ trong phòng hắn đi ra ngoài, ta rất kỳ lạ, đẩy cửa vô, mới nhìn thấy Trường Sinh bị y tra tấn đến không chịu nổi. Ta tìm y sư chữa trị cho hắn, sau đó Trường Sinh mới nói thẳng với ta, hắn bị như vậy đã gần nửa năm. Không dám nói, không dám quấy rầy, chỉ biết chịu đựng và chịu đựng."
"Đồ súc sinh!" Nguỵ Vô Tiện không thể nhịn được nữa, mắng một câu, nắm chặt lấy tay Lam Vong Cơ.
"Ai nói không phải chứ" Lý Thanh Viên lại nói: "Ta đương nhiên muốn đi tìm y, nếu y thật sự thích, thì đón Trường Sinh vào nhà đối xử đàng hoàng mới phải, ta làm chủ trong nhà không ai dám nói gì, còn không thì cầm tiền cút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981277/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.