Ôm một hồi lâu, Nguỵ Vô Tiện mới buông y ra, "Lam Trạm, chúng ta về đi".
Dù sao đang ở bên ngoài giữa thanh thiên bạch nhật, muốn thân mật hơn cũng không thể được, tốt hơn hết là kéo người về nhà rồi muốn ôm ấp thế nào thì ôm ấp thế nấy. Lam Vong Cơ nghe theo lời hắn, Nguỵ Vô Tiện lại nắm lấy tay y, tươi cười kéo y đi.
"Nguỵ Vô Tiện?" một giọng nói ngọt ngào vang lên, Nguỵ Vô Tiện quay đầu lại, nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp, bên cạnh là một nha hoàn. Nữ tử này tiến lên vài bước, hỏi hắn: "Ngươi đã trở lại rồi?" .
||||| Truyện đề cử: Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ |||||
Một tay Nguỵ Vô Tiện vẫn nắm tay Lam Vong Cơ, chỉ dùng tay kia vẫy vẫy, làm hành động chào hỏi, "Là Lục Tâm Dao ha, thật là trùng hợp".
Lục Tâm Dao nhìn bàn tay đang nắm cùng một chỗ của hai người, hỏi: "Vị này là?"
Nguỵ Vô Tiện sờ sờ mũi, nói: "Đây là, ca ca của ta. Từ Cô Tô đến". Cũng không có ý định giới thiệu với nàng nhiều hơn, đơn giản nói câu tạm biệt, kéo Lam Vong Cơ đi mất.
Thu Thuỷ có chút tức giận, nói: "Tiểu thư, ngươi nôn nóng hỏi thăm tin tức của hắn như thế, thái độ này của hắn là sao chứ".
Lục Tâm Dao nhìn theo bóng lưng của hai người, nói: "Thu Thuỷ, ngươi lại đi tìm hiểu một chút, xem vị bạch y công tử đó là ai, có quan hệ gì với Nguỵ công tử".
Lúc nãy nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981269/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.