Nếu chưa từng nhìn đến hồ sen của Vân Mộng, thì có lẽ sau đó sẽ không có nỗi chấp niệm khờ dại của bản thân như vậy.
Lúc Lục Tâm Dao đi ngang qua hồ sen, đúng lúc có vài tiểu thiếu niên áo tím nhảy lên bờ, đều còn nhỏ tuổi, cả một đám nói chuyện nhốn nháo, Lục Tâm Dao cảm thấy ồn ào, nên nhìn mấy lần, vừa nhìn liền bị thu hút.
Thiếu niên dẫn đầu, có đôi mắt sáng ngời, nụ cười đó mang dấu ấn rực rỡ, có mùi vị ấm áp.
Nàng không nhịn được nhìn thêm vài lần, hỏi Thu Thuỷ, "Thu Thuỷ, người đó là ai?"
Thu Thuỷ nói: "Tiểu thư, áo tím này là giáo phục của Liên Hoa Ổ, nên đây là người tu tiên của Liên Hoa Ổ".
Lục Tâm Dao gật đầu, nàng không ngờ lại gặp một thiếu niên tuấn lãng như vậy ở chỗ này, lại liếc nhìn thêm vài cái, nhưng đang có việc, đành phải rời đi, ánh mắt vẫn không nỡ rời khỏi người ấy.
Nàng đến một cửa tiệm thủ công mỹ nghệ, lấy ra hai chiếc chén ngọc, nền trắng, vân xanh lá cây đậm, chất lượng tốt, nói: "Ông chủ, nó lại hỏng rồi".
Chén này vốn là một cặp, có một cơ quan nhỏ có thể khoá hai chiếc lại với nhau, nhưng cơ quan đó hay bị hỏng và không thể liên kết lại được, Lục Tâm Dao đã tìm đến cửa tiệm mấy lần rồi, ông chủ xem xét một chút rồi nói: "Tiểu thư, ta thấy cơ quan này hoàn toàn không có vấn đề, không biết tại sao lại không liên kết được với nhau, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981259/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.