Lam Hi Thần cũng rất nhanh dẫn người đến Di Lăng, hẹn gặp bọn hắn tại khách điếm. Nói với bọn hắn: "Ta và thúc phụ đã thảo luận về chuyện này, thúc phụ suy nghĩ kỹ lại thời điểm đó, ông nói lúc đó con yêu sói điên cuồng nuốt chửng tâm linh của người ta, nhiều người bị hại, không hề giống với tác phong trước đây của nó một chút nào. Thúc phụ nhớ rằng khi con yêu sói bị bọn họ tìm ra đã bị thương nặng, có lẽ cần phải khôi phục lại hình dạng đó."
Lam Vong Cơ nói: "Không đúng".
Nguỵ Vô Tiện cũng nói: "Đúng, căn cứ theo thời gian thì lúc đó nó đã có người kế thừa, cho dù còn chưa xuất hiện, cũng đã có rất nhiều người được chọn, hơn nữa nó vốn sắp chết, cần gì phải như thế".
Lam Hi Thần cũng đồng ý, "Đây là điều khiến mọi người cực kỳ quan tâm, cũng có thể liên quan gì đó đến người kế thừa của nó."
Bản thân ba người họ cũng nghĩ không ra, vẫn là quyết định trước hết phải tìm ra gã mặt sẹo đã. Lam Hi Thần cũng đã sai người đi hỏi thăm tin tức, mọi người nghỉ ngơi tại Di Lăng trước.
Khi Giang Trừng bước ra ngoài, nhìn thấy Lam Hi Thần đứng ở hành lang, vẻ mặt hơi có chút bối rối, vì vậy đi qua, chào hỏi y, "Trạch Vu Quân, có chuyện gì vậy?"
"Giang công tử" Lam Hi Thần mỉm cười, nói: "Muốn đến tìm Lam Vong Cơ và Ngụy công tử, nhưng gõ cửa không có ai trả lời".
Y đang bối rối không biết nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-nhao/2981202/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.