Đợi đến khi ta khó khăn lắm mới lau khô nước mắt, liền đi tìm Lý đại nương, người hiện đang quản lý đội quân nữ.
Bà hỏi ta muốn về làm gì?
Ta đáp: "Ta muốn về chăm sóc Lý Hàn Sơn."
Mọi người trong đội quân nữ đều biết chuyện của chúng ta, Lý đại nương xoa đầu ta nói: "Được thôi, để đại nương chuẩn bị ít đồ cho ngươi mang về."
Ta gật đầu.
Nhưng chưa kịp đợi Lý đại nương chuẩn bị xong, cũng chưa kịp đợi ta lên đường, thì chiến sự phía trước lại bùng phát.
Mọi người đều nói đây là trận chiến cuối cùng.
Ai cũng phải dốc hết sức lực.
Thẩm Cương cưỡi ngựa, phong thái oai hùng, hắn giờ đã cao hơn ta nhiều.
Hắn vẫy tay nói: "Thẩm Xuân Ý, chúng ta sắp được về kinh thành rồi! Chờ đó, ca ca sẽ lập công cho ngươi xem."
"Thẩm Cương!" Ta gọi hắn, "Phải bình an trở về!"
Hắn khựng lại một chút, rồi chầm chậm gật đầu.
Ta không thể tiễn hắn, mà theo đội quân nữ đến nơi chúng ta phải bảo vệ.
Lý đại nương nói, nơi đó là chỗ mà kẻ địch khó tìm đến nhất, nên áp lực phòng thủ sẽ nhẹ hơn nhiều.
Thực tế quả đúng như vậy, tiếng c.h.é.m g.i.ế.t trên chiến trường không ngớt, ta từ xa nhìn thấy cổng thành mở ra hết lần này đến lần khác, từng tốp binh lính chạy ra ngoài.
Họ chiến đấu suốt một ngày đêm, chúng ta cũng không hề lơi là, theo dõi không ngừng nghỉ.
Khi cuối cùng quân địch cũng rút lui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-y-man-son/3645702/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.