Đóa Lai chưa từng thấy qua thịt rồng, cũng không muốn ăn thịt rồng. Đóa Lai cho rằng cuộc đời ngắn ngủi như vậy, không đáng để Bàng Suất vì cậu mà lên núi xuống biển, vào dầu sôi lửa bỏng. Chỉ cần một ngày ba bữa ít thịt, buổi tối có thể ôm nhau ngủ ngon một giấc, bên cạnh có người đàn ông mà mình thích, cả đời cậu như vậy đã rất hạnh phúc rồi.
Cũng chịu thôi, ai bảo Đóa Lai lại thích một người không cùng chí hướng với cậu cơ chứ.
Đóa Lai nghe Hoa Kì sắp đến, tự nhiên bừng bừng hứng khởi, ở trong phòng vệ sinh tắm rửa gội đầu sạch sẽ, tắm rửa xong, cậu vuốt tóc ra đằng sau để lộ trán, khỏi phải nói, cả người đều tràn trề sức sống. Lúc Bàng Suất nhìn cậu không nhịn được liền nhìn chằm chằm không rời.
“Anh, em chuẩn bị xong rồi, xuống lầu kiếm gì ăn đi.” Đóa Lai đeo một cái ví nhỏ, cười xán lạn, thật khiến nhiều người yêu mến.
Bàng Suất híp mắt cười, đứng dậy đến cạnh Đóa Lai, nâng tay khoát lên vai cậu: “Đi, anh dẫn em ăn một bữa hoành tráng.” Bàng Suất ôm Đóa Lai đi ra ngoài, lúc tới cửa thang máy, Bàng Suất nhìn thấy hình xăm ở cổ tay của Đóa Lai, loáng thoáng lúc ẩn lúc hiện, Bàng Suất không khỏi tò mò, vén cổ tay áo lên nhìn nhìn: “Hình xăm này là em bắt chước anh à?”
Đóa Lai thấy quan hệ giữa hai người đã tiến triển đến mức này rồi thì cũng không cần giấu nữa. Đóa Lai nhe răng cười: “Ừm, nhưng mà em thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-xuan-du-dong/1884341/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.