Bàng Suất vô tình nhắc đến cái tên Lương Sinh này không thể không khiến cho Hoa Kì và Trang Hào cũng mơ màng, Trang Hào đang lái xe nên không thể quay đầu nhìn Đóa Lai, nhưng Hoa Kì đang ngồi cạnh cậu không ngừng nháy mắt ra hiệu, hy vọng Đóa Lai sẽ có chút ám chỉ cho mình.
Nhưng mà Đóa Lai vẫn cúi đầu, không nói chuyện.
Trang Hào lái xe, cười hỏi: “Lương Sinh này là ai vậy, mày quen à?”
Bàng Suất cười như không cười, nói: “Lương Sinh là hàng xóm ở cạnh phòng tao thuê.”
“À, ra là vậy.” Trang Hào cảm giác có gì đó không ổn, vội hỏi lại: “Vậy Đóa Lai cũng ở cạnh phòng mày sao?”
Lời Trang Hào vừa dứt, cả người Đóa Lai run lên, Hoa Kì cảm nhận được ngay. Cậu đột nhiên nhớ đến lời Đóa Lai kể mấy hôm trước, Đóa Lai quen Bàng Suất đều là rình trộm, nếu không phải vừa rồi gặp người nọ, chỉ cần Đóa Lai không nói chắc chắn cả đời này Bàng Suất không biết lí do vì sao Đóa Lai gặp hắn.
Hoa Kì cảm thấy Đóa Lai đang gặp nguy, nhanh trí cầm tay Đóa Lai hét to: “Đóa Lai, cậu bị sao vậy? Có phải đầu đau lại rồi không?”
Đóa Lai biết sự việc đã bị bại lộ nên chột dạ không thôi, vẫn như cũ ai làm gì cũng bất động. Đóa Lai thấy Hoa Kì mở đường cho mình, ngả đầu nằm trên đùi Hoa Kì, lầm bầm nói: “Đầu đau lắm, buồn mửa, muốn nôn.”
Đóa Lai cùng lúc nói ra ba triệu chứng suýt làm Hoa Kì cười ra tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-xuan-du-dong/1884334/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.