Đóa Lai đối với Hoa Kì chỉ có mỗi ấn tượng là bức ảnh chụp kia, mà tấm ảnh kia, lúc Đóa Lai theo dõi Bàng Suất, tận mắt chứng kiến hắn xóa đi nên cậu cũng không để tâm nhiều. Hồi ấy ở trong tiệm, Côn Tử cũng từng nói cậu rất giống một người, bây giờ Đóa Lai cũng hiểu được người đó là ai.
Trang Hào nghe lời Hoa Kì, bưng mấy cái chậu cá chuẩn bị đem ra đường bán, hiện tại muốn cũng không được, có Bàng Suất và Đóa Lai ở đây, Trang Hào lại càng có lí do.
“Hoa chó con, hay là con cá này mình đừng bán nữa?” Trang Hào chột dạ cười.
Hoa Kì nghĩ đến cảnh cá không bán, tiền không có, lòng có chút nhói đau: “Vậy thì không bán nữa, bữa tối em nấu cá ăn.”
Trang Hào liền thở dài nhẹ nhõm, vội đến cạnh người Bàng Suất, đấm vai hắn một cái: “Mày xem Hoa chó con đối với mày thật tốt, mày vừa đến em ấy liền nấu cho mày ăn.”
Bàng Suất theo quán tính nhìn xem cái chậu cá, bên trong là một con cá trích đang bơi chầm chậm, to bằng một lòng bàn tay lớn, tính ra cũng không nhỏ lắm, đúng là một món ngon.
“Còn phải nói.” Bàng Suất cười cười, lấy trong túi ra ba trăm đồng: “Kêu Hoa chó con dẫn Lai thần tài đi chợ mua đồ đi, buổi tối tao với mày nhậu một bữa.”
Trang Hào giải tán đoàn xe, hiện tại mặc dù mở siêu thị kinh doanh, mặc dù không giàu có bằng trước kia nhưng y tuyệt đối không để Bàng Suất chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-xuan-du-dong/1884326/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.