Trong một khoảng khắc, Đóa Lai high đến nỗi quên mất mình đang ở đâu, hiện giờ hối hận đã chậm mất rồi. Mắt nhìn thấy Bàng Suất ngày càng gần, trong đầu Đóa Lai bắt đầu nghĩ ra vô vàn cái lí do hợp lí, sợ Bàng Suất nhìn ra điểm bất ổn.
Bàng Suất đi dạo với Thường Hồng nguyên một ngày, thích mua gì thì mua cái nấy, thích chơi gì thì chơi cái nấy, chịu khổ cả ngày cuối cùng cũng có thể lết về tới nhà, trong khoảng thời gian này, Bàng Suất vẫn luôn ở trong tiệm massage, bây giờ suy nghĩ có nên trả phòng không.
Bàng Suất phân vân thật lâu, cho đến khi hắn trở về nhà thì thấy một bóng dáng quen thuộc. Bóng dáng đó chạy nhanh như gió, trên mặt toàn là nét cười ngây ngô, thật giống như thường hay lui tới chỗ này vậy, lúc Đóa Lai gặp được gì thích thú đều lộ ra vẻ mặt đó.
Bàng Suất tới cạnh Đóa Lai, cười nói: “Sao cậu lại ở đây?”
Đóa Lai nhanh trí cười: “Gần đây có một sân trượt patin, em tới đây chơi!” Đóa Lai mở to mắt nhìn, nói tiếp: “Anh, sao anh lại ở đây?”
Bàng Suất cười: “Tôi ở đây lâu rồi, cậu không biết à?” (Em nó biết ngay từ ngày đầu anh chuyển tới luôn á anh ơi =)))
Đóa Lai bị giọng điệu hỏi của Bàng Suất làm cho chột dạ, lắc lắc đầu như trống lắc: “Không biết, anh có kể bao giờ đâu.”
“Tôi còn không định kể nữa cơ.” Bàng Suất cười, nhìn vào quầy tính tiền: “Cậu mua gì đấy?”
Đóa Lai cười gượng: “Mua chút đồ uống, khát muốn chết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-xuan-du-dong/1884319/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.