Chuyện làm ăn của Bàng Suất ở quê nhà thất bại hoàn toàn, tiền bạc thì tạm thời không nói đến, lại khiến toàn thân mệt mỏi không thôi. Tiết Đoan ngọ vừa qua, Bàng Suất liền tìm người anh em tốt của mình là Chúc Khải. Tên nhó này ở bên ngoài làm ăn phát triển không tệ, cuộc sống xem như tạm ổn, thuận buồm xuôi gió. Khi Bàng Suất đưa ra đề nghị đến nơi này phát triển sự nghiệp, Chúc Khải tán thành cả hai tay, hơn nữa còn tình nguyện giúp đỡ cho Bàng Suất.
Bàng Suất hạ quyết tâm, mang theo chút của cải bản thân tích góp được đến nơi này. Lúc hắn gặp Chúc Khải tựa như hai người đồng hương lâu ngày mới tương phùng mà nước mắt lưng tròng. Hai người không chút do dự giang tay ôm chặt đối phương, hận không thể kể hết cho người kia toàn bộ sự việc xảy ra trong những năm qua.
Bàng Suất và Chúc Khải chính là cùng một loại người, bình thường có thể cà lơ phất phơ thích đùa giỡn nhưng đến lúc quan trọng thì đều biến thành những người lòng dạ thâm sâu hiểm độc, nếu so với Bàng Suất thì chỉ có hơn chứ không thua. Chúc Khải nhiều năm không gặp người anh em tốt này nên hiện tại rất cao hứng, tối hôm ấy y mở tiệc lớn tại nhà để khao Bàng Suất, nửa đêm lại dẫn Bàng Suất đi KTV (karaoke), một phòng mấy người đàn ông cầm micro hát thâu đêm. Có người không nhẫn nhịn được liền kêu hai nữ tiếp viên đến bồi rượu. Lời vừa thốt ra, Chúc Khải và Bàng Suất đồng thanh nói:“Bố mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-xuan-du-dong/1884298/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.