"Sao vậy? Ngươi không muốn làm với ta? Còn chưa khai bao? Tên kim chủ kia của ngươi chưa từng làm ngươi sao?"
Tạ Đàn mở hai mắt khép hờ, nhìn người phía trên, khóe môi y treo lên nụ cười nhạt, diễm lệ động lòng người, lại so với băng sương còn lạnh lẽo hơn vài phần.
Y duỗi tay ôm lấy vòng eo nam nhân trước mặt, đầu ngón tay kéo đai lưng Thời Uyên, áp sát vào tai đối phương thì thầm: "Đúng vậy nha, lần đó làm tình cùng ngươi cảm giác thật sự chẳng ra gì, làm tình cùng tên nhóc con chưa trải sự đời như ngươi đúng là một lời khó nói hết, chưa được hai cái đã bắn ra, năm đó chơi ta sướng lắm đúng không? Hửm?"
Đầu lưỡi y xẹt qua vành tai mẫn cảm của Thời Uyên, tựa như đang dụ dỗ người khác phạm tội: "Cho nên, ngươi cũng không cần phí sức mà làm với ta, ta cũng đỡ phải cứ nhìn thấy ngươi là cảm thấy phiền, còn có...ưm..."
Tạ Đàn còn chưa dứt lời, đột nhiên bị Thời Uyên cúi xuống hôn lấy đôi môi, nụ hôn của hắn vừa cường thế vừa bá đạo, còn mang theo chút trừng phạt nho nhỏ, đầu lưỡi trong khoang miệng gắt gao truy đuổi, khiến khóe miệng y trào ra chút nước bọt, đôi tay Tạ Đàn cũng bấu chặt vào vai Thời Uyên lưu lại trên đỏ vài vết đỏ.
Tay Thời Uyên không ngừng vuốt ve cơ thể Tạ Đàn, thuận thế ngậm lấy vành tai y, không ngừng liếm láp nốt ruồi son trên đó: "Đúng vậy, cho nên lần này chúng ta làm lại. Để cho ca ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-truong-hoai-kieu/2975991/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.