Nhà ăn công nhân đông nghịt người, hơi nóng và mùi thơm thức ăn lan tỏa khắp không gian ăn uống sáng sủa. Mọi người tụ tập thành nhóm hai ba người, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả, vô cùng náo nhiệt.
Dịch Tư Linh thích ăn ở nhà ăn công nhân Lam Diệu, nơi này trang trí rất có phong cách, không thua kém bất kỳ nhà hàng buffet cao cấp nào, chỗ ngồi cũng đa dạng, có bàn hai người, bốn người, sáu người, còn có ghế sofa dài có thể kéo rèm, thậm chí có cả dãy bàn đơn dành riêng cho những người mắc chứng sợ đám đông.
Các món ăn vô cùng phong phú, mỗi ngày có hơn 50 món chay, món thịt và đồ ăn kèm, có khu đồ uống riêng, khu trái cây, khu sushi, khu mì phở. Nếu ăn chưa đủ, mọi người có thể tự bỏ tiền túi gọi thêm lẩu nhỏ và bít tết.
Nhà ăn quản lý tuy yên tĩnh, nhưng các món ăn lại không đa dạng bằng nhà ăn công nhân. Một số quản lý cũng thích ăn ở đây, nên việc gặp Phạm Sở Đồng cũng không có gì lạ.
"Lúc ở phòng họp đã muốn chào hỏi rồi, chỉ là xung quanh chị dâu đông người quá, em không chen vào được, nghĩ là đến giờ ăn cơm có thể gặp." Phạm Sở Đồng cười khanh khách vừa lấy đũa thìa tự mang từ trong túi ra, rút một tờ khăn ướt, tỉ mỉ lau.
Dịch Tư Linh cũng dùng bộ đồ ăn riêng của mình, đầu ngón tay cầm chiếc thìa nhỏ màu vàng kim có hoa văn xinh xắn.
"Phó tổng Phạm đang giảm cân sao, ăn ít vậy." Dịch Tư Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669690/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.