Giày cao gót màu đỏ, đính đầy những đóa hoa bằng đá quý màu đỏ, gót giày nhỏ nhắn mà gợi cảm, dường như không chịu nổi chút trọng lượng nào.
Tạ Tầm Chi nhẹ nhàng nâng chân Dịch Tư Linh, cẩn thận xỏ giày vào. Thật đẹp, mu bàn chân cô trắng nõn, thon dài, được màu đỏ của châu báu tôn lên, càng thêm tinh xảo.
Xung quanh đều ồn ào muốn cô dâu chú rể hôn nhau một cái.
Tạ Tầm Chi khẽ nhéo mắt cá chân Dịch Tư Linh, vẫn giữ tư thế quỳ một gối, từ dưới lên nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm, mang theo sức xuyên thấu.
Anh trông như một thần tử thần phục dưới chân nữ thần, tao nhã ôn hòa như vậy, nhưng động tác nắm lấy mắt cá chân cô lại rất mạnh mẽ, dường như tùy thời tùy chỗ có thể vật cô xuống.
Dịch Tư Linh bị anh nhìn chằm chằm đến tim đập thình thịch, bốn phía đều là người, cảm giác vừa bí ẩn vừa k*ch th*ch lan khắp cơ thể.
"...... Không được làm lem son môi của em." Cô nhỏ giọng nói.
Tạ Tầm Chi được chấp thuận, xuất quân có danh nghĩa, lúc này mới thản nhiên đứng lên, đưa bó hoa cho Dịch Tư Linh, trong khoảnh khắc cô nhận hoa, anh cúi đầu hôn lên môi cô.
Anh nhớ lại cảm xúc lần đầu tiên hôn cô. Trong cái chỗ chật chội, u ám đó, anh lần đầu tiên nếm trải vị ghen tuông, lần đầu tiên muốn một người phụ nữ nghiêm túc nhìn anh.
Tạ Tầm Chi hôn thật dịu dàng, thật thong thả, xung quanh đều là người, anh không thể để mình trông giống như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669667/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.