Tạ Tầm Chi thấy người đối diện cuối cùng cũng im lặng, lúc này mới buông điện thoại, tự rót cho mình một ly nước đá lạnh, uống cạn.
Nếu nụ hôn như vậy là không thể tránh khỏi, vậy thì cứ xem nó là chuyện bình thường. Bình thường đến mức cô không còn để ý, anh cũng không cần vì thế mà thức giấc, muốn chuyện này tự nhiên như uống nước hít thở.
Giống như nắm tay vậy, lần đầu tiên nắm tay cô, cả hai đều lúng túng, đến lần thứ hai lần thứ ba liền trở nên vô cùng tự nhiên.
Nắm tay như thế, hôn môi cũng như thế, hôn môi như thế, vậy thì... Tạ Tầm Chi mặt không biểu cảm buông ly nước, ngừng suy nghĩ.
Cái gọi là tiến hành từng bước một, nói cách khác chính là nước ấm luộc ếch xanh.
Cũng không biết là luộc cô, hay là luộc anh.
Tạ Tầm Chi rửa sạch chiếc ly đã uống nước, đặt lại lên giá, chỉnh đồng hồ báo thức đến năm giờ rưỡi sáng, sau đó tắt đèn, ngủ.
Ngày kế, năm giờ rưỡi sáng, ánh mặt trời rực rỡ.
Tạ Tầm Chi chạy chậm một vòng quanh sân golf gần Vịnh Sóng Lớn, nửa tiếng sau trở về biệt thự. Sau sáu giờ rưỡi, mọi người lục tục tỉnh dậy.
Tạ Ôn Ninh ngáp dài từ phòng ngủ bước ra, đụng phải Tạ Tầm Chi ăn mặc chỉnh tề, chỉ cảm thấy trước mắt sáng bừng, "Anh cả hôm nay đẹp trai quá!"
Tạ Tầm Chi bảo cô đừng khoa trương.
Tạ Ôn Ninh đi kéo Tạ Minh Tuệ phân xử, Tạ Minh Tuệ càng khoa trương hơn, xoay quanh Tạ Tầm Chi đánh giá từ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669647/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.