Gần như đã đoán trước được, vị hôn thê khiến anh không yên tâm này nổi giận, xoay người xông thẳng vào cửa hàng trang sức.
Tạ Tầm Chi không cần thiết phải tranh cãi với cô, cô muốn nghe anh nói ghen, anh nói ghen là xong, vừa có thể khiến cô vui vẻ, thoải mái, lại có thể khiến cô vô cùng cao hứng mà đeo nhẫn vào.
Cũng giống như vừa nãy ở bữa tiệc, cô coi anh như một công cụ để khoe khoang tình cảm, lúc này, anh lại là một công cụ cung cấp giá trị cảm xúc.
Coi như là dỗ dành cô, anh cũng có thể nói như vậy, nhưng không hiểu vì sao, anh lại không mấy muốn.
Đã chiều theo cô, không thể chuyện gì cũng chiều theo cô được.
Tạm thời không nghĩ đến những điều đó nữa, Tạ Tầm Chi cất bước theo Dịch Tư Linh đi vào cửa hàng.
Hai người vừa vào cửa đã có nhân viên bán hàng niềm nở chào đón, nhân viên này nhận ra Dịch Tư Linh, có chút kinh ngạc, nhưng lập tức vui vẻ ra mặt, như gặp được thần tài, nụ cười hoàn toàn khác với vẻ tươi cười tiêu chuẩn vừa nãy, "Dịch tiểu thư, buổi tối tốt lành!"
Dịch Tư Linh không mấy vui vẻ, nhưng vẫn lễ phép chào hỏi. Tạ Tầm Chi nghĩ bụng chắc cô sẽ trút giận lên đầu những nhân viên cửa hàng vô tội, giận cá chém thớt. Nhưng cô không làm vậy.
Con người thật của cô kỳ thực không giống lắm với hình tượng trong miệng đám phóng viên giải trí hay soi mói.
Đêm muộn, trong tiệm không có khách, mấy nhân viên cửa hàng còn lại, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669639/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.