Dịch Tư Linh đang ngâm mình trong bồn tắm sữa bò ấm áp, nhận được tin nhắn này thì giận sôi máu, nước trắng xóa bắn tung tóe, vấy bẩn cả ly rượu vang đỏ và đĩa trái cây bày biện xinh xắn.
Anh ta dám gửi lại cho cô một cái nhếch mép đầy ẩn ý! Ý anh ta là gì đây?
Cô ngồi phắt dậy trong bồn tắm, mái tóc đen ướt sũng dính bết sau lưng, hình ảnh mờ ảo trong gương phản chiếu đường cong gợi cảm của cô, cùng với lồng ngực phập phồng lên xuống vì tức giận.
Anh ta cố tình, chắc chắn là cố tình, thật muốn bị cái đồ cổ hủ này làm cho tức chết.
Dịch Tư Linh ngâm đến nỗi các đầu ngón tay nhăn nhúm, cô túm lấy ly rượu, chẳng thèm để ý nước sữa bò bắn vào trong, uống cạn ly, rồi cài chế độ im lặng cho cuộc trò chuyện với Tạ Tầm Chi, sau đó ném điện thoại vào giỏ đồ dơ.
Cô chẳng muốn nhìn thấy cái nhếch mép chết tiệt đầy ẩn ý kia thêm một lần nào nữa.
Lau khô người, làn da cô nóng bừng, mềm nhũn, không mảnh vải che thân, cô chui vào ổ chăn ấm áp.
Cảm giác lâng lâng của cơn say còn vương vấn, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Đêm nay, cô mơ một giấc mơ kỳ lạ, mơ thấy Tạ Tầm Chi đang xin lỗi cô, nói rằng anh không hiểu cái nhếch mép kia rốt cuộc có ý gì, chỉ nghĩ đó là một nụ cười đơn thuần. Cô không nghe, bịt chặt hai tai, đối phương lại dỗ dành cô, dỗ dành mãi mà cô vẫn không nghe, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669633/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.