Dịch Tư Linh nắm chặt chiếc thìa, trấn định đối diện với anh. Rõ ràng ánh mắt anh ôn hòa vững vàng, nhưng Dịch Tư Linh cảm thấy không khí xung quanh như đặc quánh lại, mang theo một sự bức bối khó tả.
Trong im lặng, nhịp tim cô khẽ tăng tốc.
Nói đùa chắc chắn không thể kéo dài được nữa, chuyện này vẫn cần một kết quả rõ ràng. Hai ngày qua, cô thực tế đã cân nhắc kỹ lưỡng, quả thật, gả cho Tạ Tầm Chi không hề tệ, thậm chí về nhiều mặt còn rất tốt, là một lựa chọn trên cả tuyệt vời.
Gia thế và địa vị của anh không cần phải bàn cãi, lại là con trưởng trong nhà, tuổi còn trẻ đã nắm giữ quyền lực lớn, so với đám công tử bột ở Cảng Đảo chỉ biết tranh giành quyền lợi với anh chị em còn mạnh mẽ hơn nhiều. Trịnh Khải Quân chẳng phải trên đầu còn có một anh trai sao? Trên thì có hai người tình của bố, dưới thì một đống em trai em gái cùng cha khác mẹ. Đâu chỉ có nhà họ Trịnh, nhà hào môn nào ở Cảng Đảo mà quan hệ không rối rắm phức tạp đến mức ngày ngày diễn ra những màn đấu đá lẫn nhau?
Huống chi, có sự trợ lực của Tạ gia, đối với bố cô, đối với Nhạc Linh sau này kế nghiệp đều có lợi, việc khai thác thị trường nội địa cũng là một nước cờ cao tay.
Hơn nữa, Tạ Tầm Chi ngoại hình cũng không tệ, khí chất, cách nói năng, tu dưỡng... có phần cũ kỹ, hơi khô khan, chín chắn lão luyện, nhưng không ảnh hưởng đến tổng thể. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-trieu-khong-mong-tieu-ham-tien/4669631/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.