Giữa chừng Tô Dư có tỉnh giấc một lần.
Chu Phi Trì ngồi ở bàn, bóng lưng bị tranh sáng tranh tối bao phủ.
Tô Dư hỏi: “Anh đang làm gì vậy?”
“Sửa tai nghe, ngày mai phải giao cho khách hàng.” Chu Phi Trì ngoái lại: “Làm ồn đến em hả? Anh chỉnh đèn tối thêm nhé.”
Trời lạnh, anh chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ đen tuyền, những đường cơ bắp căng cứng săn chắc trông như một ngọn núi nhỏ nhấp nhô trong đêm tối.
Tô Dư buồn ngủ ghê gớm nhưng vẫn không quên trêu đôi câu: “Đàn anh rất nỗ lực nha, bên này vừa tan việc, bên kia đã vào ca trực rồi.”
Chu Phi Trì không đáp lại.
Tô Dư không ngủ nữa, đi tới, áp lên lưng của anh: “Đàn anh Chu, tăng ca không nè.”
Chu Phi Trì nói: “Cả người em, chỉ có miệng là cứng nhất đấy.”
Tô Dư vê tai anh, xoa gáy anh, vừa dịu dàng nói: “Còn anh, chỉ có miệng là mềm thôi.”
Chu Phi Trì lập tức kéo cờ.
Tô Dư rất đắc ý.
Chu Phi Trì không cho cô đắc ý, một tay ôm eo cô bắt cô ngồi thẳng lên cột cờ của mình.
Cách hai lớp vải nhưng Tô Dư vẫn thấy hơi đau.
Chu Phi Trì không phải cánh tay, mà là cánh tay sắt, hàn kiên cố và kín bưng.
Anh nói: “Anh có thể làm hai ca cùng lúc đấy.”
Trong đầu Tô Dư tự động hiện lên cảm giác hình ảnh.
Đàn anh Chu bắn hormone tung toé, vừa im lặng sửa điện thoại, vừa không im lặng sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-tri/2525757/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.