Khổ sở trải qua kỳ nghỉ đông, Đàm Minh cuối cùng cũng trở lại N thị.
Bởi vì vừa khai giảng, rất nhiều đồ dùng cần phải mua thêm. Đàm Minh dưới sự triệu tập của Tiền Tiểu Đa cùng với mấy người bạn cùng phòng đi mua sắm.
Trong siêu thị, Đàm Minh liếc mắt liền thấy Tạ Xuân Thu đang đứng trước quầy Sô-cô-la cao cấp.
"Ô kìa? Đó không phải là Tạ Xuân Thu sao?"
Mấy người bạn cùng phòng cũng đều nhìn thấy.
"Đang chọn Sô-cô-la kìa! Cũng không biết là tặng cho ai nha?"
"Đúng vậy, chọn lâu như vậy, rốt cuộc là người nào may mắn như vậy, có thể được Tạ tiểu khả ái ưu ái đây nhỉ?"
Đám người cứ cậu một câu tớ một câu bắt đầu trở nên ồn ào, đều dùng ánh mắt ám muội nhìn Đàm Minh.
Đàm Minh bị nói tới có chút ngượng ngùng, đỏ mặt không lên tiếng, trong lòng lại đang tưng bừng nở hoa, nhiều ngày như vậy cuối cùng mới lần đầu tiên bật cười.
Cuộc sống tối tăm không có ánh mặt trời giờ lại như xuất hiện ánh sáng mong đợi.
Đáng tiếc, Đàm Minh và bạn cùng phòng của hắn đều đã đoán sai, ngày lễ tình nhân kia, từ sáng đến tối, Tạ Xuân Thu không có liên lạc với Đàm Minh, Đàm Minh cũng không liên lạc được với Tạ Xuân Thu.
Tạ Xuân Thu mua Sô-cô-la.
Tạ Xuân Thu không tặng Sô-cô-la cho mình.
Tạ Xuân Thu muốn tặng Sô-cô-la cho ai?
Đàm Minh bị suy nghĩ của chính mình dằn vặt đến điên rồi. Nhớ đến mình những năm qua không tim không phổi, quả thực hận không thể xuyên trở về cho mình vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-thu-mot-buoi/234437/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.