CHƯƠNG 40 
Sau khi cùng Nam Ca Nhi ngủ một chút, hai người đến nhà ăn dùng cơm tối. 
Vừa bước vào cửa, đã ngửi được vị thơm của thức ăn ập tới. 
“Đói chưa?” Mạc Thụ nhẹ cười, giúp Nam Ca Nhi vuốt tóc, thấp giọng hỏi y. 
Nam Ca Nhi lắc đầu. 
Đói bụng gì đó y không cảm thấy, chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ. 
“Không đói không tốt lắm đâu.” Mạc Thụ có chút khó xử nhìn Nam Ca Nhi, “Biết cảm thấy đói mới là chuyện tốt.” 
Nam Ca Nhi ngẩng đầu lên, cười cười, cùng ngồi xuống với Mạc Thụ. 
Trên bàn bày đầy thức ăn, nhưng chỉ có một mình Chi Nương cùng bồi, những người khác đều cung cung kính kính đứng một bên hầu hạ. 
“Tiên sinh.” Chi Nương mỉm cười chào hỏi cùng hai người, lại nhìn Nam Ca Nhi ở bên cạnh: “Vị này, chắc là Nam Ca Nhi đi.” 
Nam Ca Nhi mỉm cười với bà một cái. 
“Đúng.” Mạc Thụ để Nam Ca Nhi ngồi bên cạnh hắn, sau đó trả lời Chi Nương. 
Có thể phát giác ra, phương thức đối thoại của Chi Nương và Mạc Thụ tựa hồ có chút bất đồng với những người Quảng Điền khác___ Tựa hồ thân thiết và hòa hợp hơn một chút. 
“Hôm nay được tin tiên sinh sẽ tới, Chi Nương mới đặc biệt vội tới đây để hội họp cùng tiên sinh.” Chi Nương nhẹ cười, nhìn Nam Ca Nhi, sau đó mang theo thâm ý nói: “Hiện tại thấy tiên sinh vẫn phong thái hùng vĩ, Chi Nương đã an tâm rồi.” 
Mạc Thụ tựa hồ không hiểu hàm ý trong lời nói của Chi Nương, ngạc nhiên một chút, mỉm cười nói: “Đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-thu-mo-van/1587002/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.