CHƯƠNG 37 
Một tuần sau, Mạc Thụ dắt Nam Ca Nhi tới bên bờ sông. 
“Từ nơi này đi ra, chính là Quân Diệu.” Chu Khê ở sau lưng nói. 
Lang trung quả nhiên chỉ mất một tuần, đã tu sửa gương mặt của Nam Ca Nhi đâu ra đó, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Nam Ca Nhi, một bộ mặt bình thường và phổ biến, so với bộ dáng trong ký ức của Nam Ca Nhi, đã hoàn toàn khác nhau. 
Tiểu Hạ dắt ngựa, chầm chậm đi theo sau. 
Chỉ có hai người họ đưa tiễn. 
Nam Ca Nhi chỉ có chút hiếu kỳ rờ rẫm mặt của mình, hoàn toàn không chú ý tới biểu tình vướng mắc của họ. 
Mạc Thụ cho rằng hai người kia chỉ là không nỡ để Nam Ca Nhi đi, thế là nói: “Sẽ nhanh trở về thôi. Hai người các ngươi không cần phải bày ra bộ mặt như vậy chứ.” 
Nam Ca Nhi rờ mặt, trong lúc bận rộn vẫn không quên khinh bỉ nhìn Mạc Thụ một cái___ Đại gia, người ta là đang sợ bộ mặt đáng sợ của ngài bị ta nhìn thấy, rồi từ đó chúng ta coi như xong, oanh yến chia lìa, đường ai nấy đi. 
Mạc Thụ vừa thấy Nam Ca Nhi nhìn mình, nhất thời lại hướng về phía y nở nụ cười. 
Được, nhìn cái bộ mặt một chút cũng không tự giác kia, ta còn có thể nói cái gì. 
Cảng khẩu bờ sông nơi thông ra bên ngoài Quảng Điền có bốn người đang đi tới lui tuần tra, thấy bọn Mạc Thụ liền nhất tề đi tới, gật đầu, rồi tiếp tục cảnh giới. 
Mạc Thụ nhận dây cương từ Tiểu Hạ, nhẹ nhàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-thu-mo-van/1586999/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.