CHƯƠNG 16 
Khí tức ấm áp, có cảm giác sần sùi khá kỳ diệu…. 
Nam Ca Nhi dụi dụi, đột nhiên mở mắt ra. 
Xúc cảm quái dị này là cái gì! 
Vừa mở mắt, liền đụng trúng ánh mắt Mạc Thụ. 
Hắn vẫn đang uống rượu, lúc này đôi mắt sáng lạn như sao trời, cực kỳ chói lọi và sắc bén, quả thật giống như một cây đao bén vừa tuốt ra khỏi vỏ. 
Trên đôi môi còn vương lại một vài giọt rượu óng ánh, bóng lưỡng và vô cùng mềm mại. 
…. Quả thật như một người hoàn toàn khác. 
Nam Ca Nhi ngây ngây nhìn mặt Mạc Thụ___ 
Vị Mạc Thụ tiên sinh phiêu nhiên như tiên đó đi đâu rồi, hiện tại gương mặt yêu dị trước mặt mình đây là ai? 
Trên đầu bị nhẹ gõ một cái: “Tỉnh rồi thì ăn chút cháo đi, đặt ở cạnh bếp lò đó, ngươi đến lấy là được.” 
Nam Ca Nhi theo bản năng đứng lên, sau đó lại theo tiềm thức nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời đã mông lung sáng rồi, cơm rau trên bàn không được đụng đến gì nhiều, nhưng một vò rượu tràn đầy thì đã có thể thấy đáy. 
Nhớ lại trước khi mình mất đi ý thức, khi đó còn chưa đến hừng đông đi! 
Uống rượu uống rượu uống rượu….. 
Uống một đêm! 
Giỡn cái gì đây a, ngươi cho dù là tửu lượng kinh nhân, lẽ nào không cần đi nhà xí sao! 
Nam Ca Nhi dùng biểu tình như gặp quỷ nhìn Mạc Thụ đang bắt đầu nhẹ cười ha ha, “Làm gì.” 
Ách…. 
Nam Ca Nhi lắc đầu: “Không có gì.” Cúi đầu, ý đồ che giấu gương mặt nóng hổi của mình. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-thu-mo-van/1586978/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.