CHƯƠNG 7 
Nửa đêm đột nhiên tỉnh giấc, mồ hôi đầy đầu bật dậy, trân trân nhìn màn đen trước mắt ngây ngẩn. 
___ Y mơ thấy chuyện quá khứ. 
Không phải là ba năm bị giam trong ngục, ngược lại, là mười ba năm cùng trải qua với vị quân vương trẻ tuổi đó. 
Hơn nữa, toàn là những ký ức tốt đẹp. 
Nhưng lại khiến y đổ đầy mồ hôi, bị dọa phát tỉnh. 
….. Ta đã bao lâu không nằm mơ giấc mộng như thế rồi? 
Ta của hiện tại, khi nghĩ tới thời gian quá độ đó, chỉ cảm thấy áp lực và hắc ám vô tận. 
Quả thật là khiến người ta nghẹt thở. 
Mà ta, cư nhiên còn xem thành thời gian vui vẻ nhất. 
Đó thật sự là thời gian vui vẻ nhất sao? 
…… Vì đạt được sự hỏi han thiện ý của những huynh đệ khác, cho nên vui vẻ. Vì gia hỏa ức hiếp mình bị một huynh đệ khác đánh gần chết, cho nên vui vẻ. Vì tìm được kẻ thay tội thoát được một kiếp, cho nên vui vẻ. Vì đối tượng muốn lôi kéo tiếp nhận châu bảo được tặng đi, cho nên vui vẻ. Vì xóa bỏ được tất cả người thừa kế___ huynh muội cùng mình trưởng thành, ở chung hơn mười năm, sẽ không còn ai có thể uy hiếp mình, cho nên vui vẻ….. 
….. Thật đáng sợ. 
Nam Ca Nhi không kìm được run rẩy. 
Cúi đầu trong thoáng chốc, phát hiện hai tay của mình toàn là máu. 
Sau khi phát ra tiếng kinh hô nhỏ bé, ý thức được đó là ảo giác của mình. 
Che mặt lại, ngón tay cảm nhận được xúc cảm lạnh lẽo ẩm ướt, mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-thu-mo-van/1586969/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.