CHƯƠNG 4 
Từ một con gà con lớn lên đến lúc có thể đẻ trứng thì phải cần một trăm ngày, trong một trăm ngày này, y cũng không thể nào ngốc nghếch ngồi đợi cho gà con trưởng thành, dù sao lo trước tính sau vẫn tốt hơn. 
Nguyên nhân chủ yếu là vì cấp trên của mình thật sự khiến người ta có cảm giác rất không an toàn. 
Vì thế, y lại đi lòng vòng trên đường, ý đồ tìm ra thứ có thể cải thiện cuộc sống trong phủ. 
Thế giới này tuy có lịch sử hoàn toàn bất đồng với thế giới trước kia mà mình biết, nhưng kỳ quái chính là, thực vật, động vật trên một trình độ rộng lớn thì không khác gì mấy, thậm chí đến tên cũng không có quá nhiều thay đổi, trừ việc ngôn ngữ phát âm không giống, thì trên cơ bản cũng không khác biệt nhiều. 
Xem ra những vật chủng này tiến hóa trên trình độ rộng lớn cũng đều tương tự như nhau a. 
Y cảm khái như thế trong lòng. 
Quảng Điền huyện là một tiểu tiểu thành trấn nhìn thì vô cùng bình thường không chút đặc biệt, trong huyện thành tuy không đến mức tài nguyên cực độ thiếu hụt, đương nhiên cũng hoàn toàn không thể coi là phồn hoa. 
Có kẻ trộm cũng có khất cái, có viên ngoại cũng có địa chủ, dù sao chính là một tiểu địa phương nhìn rất bình thường. 
Nhưng nơi này phi thường an tĩnh. 
Nha dịch bắt kẻ trộm, có lúc sẽ đem những khất cái hoặc huyện dân quấy nhiễu công vụ mang về huyện nha, nhà lao của huyện nha cũng thỉnh thoảng sẽ có vài gia hỏa không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-thu-mo-van/1586966/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.