Edit: Hàn Mạch Tuệ
Beta: girl_sms (Nhớ đọc đến đoạn cúi cùng sẽ thấy bất ngờ tặng kèm:">)
Dạ Ngưng ngồi một bên thiếu chút nữa nghẹn chết, hai mắt mở to nhìn Tiểu Thảo cùng Phong Uyển Nhu. Về nhà khiêu vũ? Không phải chứ....... Thiệt có tình thú mà!
Phong Uyển Nhu bị Dạ Ngưng nhìn nên có chút không tự nhiên, biết chắc nàng ta đang nghĩ linh tinh bậy bạ, vì vậy giận dữ liếc nhìn Tiểu Thảo, xoay người bước đi. Cái xoay người kia, ánh mắt phong tình kia, trong nháy mắt làm linh hồn của Tiểu thảo bay mất. Tiểu Thảo không nghĩ ngợi nhiều, ném miếng bánh mì đang cầm trên tay, đứng dậy hừng hực chạy theo ra ngoài.
"Uyển Uyển, chờ em với mà."
Tiểu Thảo vừa đuổi theo Phong Uyển Nhu vừa gọi, Phong Uyển Nhu không hề quay đầu lại, biết nàng đang theo phía sau nhưng chỉ lạnh lùng
"Chờ em làm gì? Em cùng Dạ Ngưng không phải đang rất đắc ý sao?"
"Mới không có."
Tiểu Thảo bĩu môi, chạy vài bước đến bên người Phong Uyển Nhu, vộ vàng giải thích
"Em căn bản không nghĩ cùng nàng ta rình coi, em không giống bạn í, không giận nhau với Tiểu tỷ tỷ, em có thể quang minh chính đại mà nhìn."
"........Em sao có thể mặt dày như vậy."
Phong Uyển Nhu bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thảo, quang minh chính đại mà nhìn sao? Mệt cho Tiểu Thảo có thể nghĩ ra mà. Tiểu Thảo cũng mặc kệ thái độ của Phong Uyển Nhu, vừa thấy Uyển Uyển không còn tức giận liền cười tủm tỉm đi đến cầm lấy tay nàng, bộ dáng như đứa nhỏ mới được cho kẹo, kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-thien-lai-lieu-tuu-dang-dang/1365289/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.