Edit: Vlcfox7
Beta: girl_sms
"Khụ...... Vào phòng thôi."
Tiểu Thảo buồn bực, nàng chỉ đơn thuần muốn đỡ Phong Uyển Nhu vào phòng nghỉ ngơi, như thế nào lại khiến Cỏ mẹ vừa thấy liền suy nghĩ quá lên vậy chứ.
Phong Uyển Nhu cười gật đầu, hai tay ôm lấy cổ của Tiểu Thảo, vẫn nhìn vào ánh mắt của nàng, mùi rượu và mùi thơm của cơ thể hòa quyện vào nhau bay vào khoang mũi Tiểu Thảo, hơn nữa nụ cười rực rỡ cùng ánh mắt ôn nhu kia làm hai chân Tiểu Thảo mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã ngay tại chỗ.
"Ai nha, Uyển Nhu không phải cần nghỉ ngơi sao? Con còn đứng thất thần làm gì?"
Cỏ mẹ thở dài, sinh ra đứa con vô dụng này là sai lầm lớn nhất đời nàng. Về sau có thời gian phải giáo huấn lại Tiểu Thảo, không thể để con gái đánh mất người có điều kiện tốt như Phong Uyển Nhu được.
Tiểu Thảo cũng nhìn ra Cỏ mẹ đang khinh bỉ mình, nàng nhanh chóng ôm eo Phong Uyển Nhu, vừa đỡ nàng hướng về phía phòng ngủ, vừa nhẹ giọng dỗ dành
"Cẩn thận một chút, coi chừng ngã."
"Tôi không sợ, ngã trên người em mà."
"......"
Tiểu Thảo không thể nói nên lời, nàng chưa từng nghĩ đến Phong tổng ngày thường luôn nghiêm chỉnh khi uống vào lại thành bộ dạng này, Phong Uyển Nhu ngược lại không có biểu hiện gì, chỉ có ánh mắt nhìn chằm chằm vào người Tiểu Thảo, luôn luôn nở nụ cười, cười đến mức làm cả người Tiểu Thảo nóng lên, cười đến mức Tiểu Thảo phải lấy tay tự nhéo đùi mình để kiềm chế.
Bình tĩnh, Tiểu Thảo, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-thien-lai-lieu-tuu-dang-dang/1365284/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.