11. Sương mù chùa Tĩnh Tâm.
Nắm giấy vo tròn trong lòng bàn tay ta như một cục than hồng, nóng rát đến mức khiến tim ta cũng căng chặt.
Chùa Tĩnh Tâm?
Lại là Chùa Tĩnh Tâm!
Hôm qua hộ vệ của Hứa Tuyên Kỷ mới nói rằng Tô Vân Hòa dạo này thường lui tới nơi đó, hôm nay tờ giấy bí mật kia cũng chỉ về đó!
Là cái bẫy?
Hay cô nương nọ liều mạng truyền giấy quả thật là người giúp chứ không phải kẻ địch? Nàng ta đưa tin của ai? Tô Vân Hòa?
Hay… một người nào đó trong vương phủ bất mãn với hiện trạng, hoặc có liên hệ với A Kỷ?
Bánh xe ngựa lăn trên con đường lát đá xanh, đầu óc ta xoay chuyển không ngừng.
Đi, hay là không đi?
Nguy hiểm cực lớn.
Đối phương đã có thể đưa tờ giấy đến tay ta một cách chính xác, ắt là nắm rõ hành tung của ta như trong lòng bàn tay.
Chùa Tĩnh Tâm lại ở ngoài thành, người qua lại thưa thớt, nếu thật là cái bẫy, thì có kêu trời cũng vô ích.
Nhưng nếu không đi… nhỡ đâu đó thật sự là manh mối quan trọng, liên quan đến an nguy của A Kỷ, liên quan đến mấu chốt phá cục thì sao?
Nàng ta liều mình đưa tin, không giống là giả.
Ta nhớ lời phụ thân, chìa khóa phá cục, có lẽ nằm ở nhân chứng.
Ta lại nhớ đến danh sách A Kỷ để lại… chùa Tĩnh Tâm, liệu có phải liên quan đến một cái tên trên đó?
“Quay đầu.”
Ta đột nhiên mở miệng, giọng bình tĩnh.
“Ra khỏi thành, đến chùa Tĩnh Tâm.”
Phu xe sững người:
“Phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-tham-ngo/4913670/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.