Đấu trực diện? Khác nào lấy trứng chọi đá.
Trong khoảnh khắc lóe sáng, ta chợt nhớ đến câu “giữ nhà, tin ta” của Hứa Tuyên Kỷ, cùng những ám ý về bố trí trong phủ mà hắn vô tình lộ ra…
Bước chân đã dừng trước cửa!
Một bàn tay rất nhẹ đặt lên cửa, như đang thử đẩy vào! Ta không còn do dự nữa, lập tức cúi thấp người, dựa vào ký ức mò tới cái gờ nhỏ cực khó thấy ở mặt trong của bậc giường, ấn mạnh xuống!
“Cạch” một tiếng động cơ học cực nhỏ vang lên!
Cùng lúc đó, cửa phòng bị đẩy hé ra một khe sáng tối, một bóng đen như quỷ mị trượt vào!
Ngay khoảnh khắc bóng đen bước vào nội thất, từ sâu trong màn trướng trên giường phía trên đầu ta, vài tiếng xé gió sắc bén đồng loạt vang lên!
Mấy mũi nỏ nhỏ lao vút ra, nhắm thẳng vào các yếu huyệt của bóng đen!
Kẻ đó rõ ràng không ngờ trong phòng lại có cơ quan tinh xảo như thế, hoảng hốt ngửa mạnh người về sau, đồng thời ánh lạnh trong tay lóe lên, keng keng keng gạt văng phần lớn số nỏ, nhưng vẫn có một mũi sượt qua bả vai hắn, kéo theo một vệt máu!
Tiếng rên khẽ vang lên trong bóng tối.
Ta nhân cơ hội ấy, ôm chặt chiếc hộp sắt rồi lăn mạnh sang một bên, chui vào dưới chiếc án gỗ lê hoa dày nặng, đồng thời cất giọng the thé kêu lớn:
“Có thích khách! Người đâu!”
Tiếng kêu của ta x.é to.ạc sự tĩnh mịch ban đêm.
Ngoài cửa lập tức vang lên tiếng bước chân hỗn loạn và tiếng quát của hộ vệ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-tham-ngo/4913668/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.